TƯỞNG AI,
CŨNG NHƯ MÌNH…
*“Sự thật ngày nay,
không thật đến ngày mai”(XD)
Cứ tưởng,
ai cũng như mình!?
Đến khi chộ mặt,
thực tình ngẩn-ngơ!
Em ơi ,
anh dân làm Thơ,
Trái tim mềm-mại,
bao giờ dối-gian!?
Nên,
nghe em nói dịu-dàng,
Anh tin,
như thể mình đang là người…!!?
Sau này,
ngẫm lại thầm cười:
Hú hồn!
mình đã một thời ngu-ngơ!
Cuộc đời,
ở ngoài cơn mơ,
Bị "bán lúa giống" bao giờ,
không hay!??
Kể từ,
dạo nớ đến nay…
Không làm Thơ nữa,
lạ thay một điều:
Có tình,
mình vẫn cứ yêu,
Chả tin gì sất...
lại nhiều an vui !?
Mới hay,
trái tim con người,
Có nhiều lối,
rẽ cuộc đời ,
bên trong...!!??
*Nguyễn-Tư (Đông Úc, 21)