BUỒN THU HAY TÔI?
Thu,
qua thu,
rồi lại thu…
Vẫn,
tôi thầm lặng,
sương,
mù mênh-mang!
Lơ-thơ,
vài chiếc lá,
vàng…
Vô-tình rơi,
xuống,
chiều hoang,
nắng tà…
Đã hơn,
mấy chục năm,
qua!
Tôi thủa xưa,
cũng mãi là,
hôm nay …
Dù,
đêm có nối chân,
ngày…
Buồn tôi,
sao chẳng đổi thay,
bao giờ?!
*Nguyễn-Tư