THÓI HƯ,
KHI NHÂM-NHI...
Rượu vào,
nước mắt trào,
ra...
Bởi ,
bao nhiêu nỗi buồn,
xa,
ùa về...?
Từ,
trong cõi nhớ,
ê-chề,
Thấy mình ,
vẫn sống bên,
lề cuộc chơi...?
Cuộc chơi nào,
cũng tàn thôi…
Vì,
từng dội ngược,
nên,
đời lao-đao...!
Đêm-đêm,
quán vắng,
tìm vào...
Thoáng nghe ,
mùi rượu dâng,
trào trong ta!
Đau xưa,
thì,
cứ vẫn là...
Nên,
giọt nước mắt,
lăn,
và buồn quanh...!
*Nguyễn-Tư