NGƯỜI VỀ BƠ-VƠ…
*“Người về u-buồn khắp trời…”(Doãn-Mẫn)
Khi về,
mẹ tôi đã lòa..!.
Bố tôi đã mất,
nhưng nhà giấu quanh...!??
Nhìn,
lên ánh nến long-lanh,
Mới hay điều:
đã không lành… cho tôi..!
Hốt-nhiên,
dòng lệ song đôi,
Âm-thầm chảy,
xuống bờ môi người tù...
Mười chín năm lẻ,
mịt-mù...
Quê xưa vẫn nhớ,
cho dù… long-đong..!.
Bây chừ:
cúi mặt,
ôm lòng...
Nghe đau,
từng nỗi buồn,
trong phận người....!!!
*Nguyễn-Tư