LỜI HƯƠNG-NGUYỆN,
CỦA MỘT LOÀI HOA…
Nhớ anh,
và,
lại nhớ anh…
Xót-xa,
chừ,
đã mọc cành trong tôi!
Mặn môi,
rồi,
vẫn mặn môi…
Thoáng,
nghe trên má,
dài đôi lệ,
tràn…
Muộn-màng.
thôi,
biết muộn-màng…
Nhưng,
sao vẫn nhớ,
vô-vàn tiếc thương?
Cách,
ngăn,
trong cõi vô-thường,
Xin người
hãy giữ,
lời hương-nguyện này…!
*Nguyễn-Tư (ghi lại)