Khung Thơ Trầm Miên
HÃY THIỀN ĐI
Dặn lòng cứ hãy thiền đi
Quên đi hờn giận sân si cuộc đời
Cố gom phiền muộn thả trôi
Cõi lòng lộng gió thảnh thơi đi về
Xua đi mây xám xịt che
Mở ra cánh cửa bốn bề gió đưa
Giữa đông lạnh lẽo cành trơ
Nhú mầm cỏ biếc lững lờ cánh hoa
Mở lòng rộng lượng thứ tha
Nghĩa tình xanh lợp mái nhà yêu thương
Xẻ chia nhau những vui buồn
Nụ cười thương mến vấn vương tháng ngày
Hãy thiền đi, hãy thiền ngay
Thoát ra ghen ghét đọa đày tấm thân
Trăm năm trong cõi phù vân
Theo đường hướng thiện gót trần nhẹ tênh
Trầm Vân