CUỒNG CA
Đốt lên ngọn lửa tâm từ
Soi đời đen tối mù mừ nhói đau
Làm người sao chẳng thương nhau
Như con thú đói gọi gào xác thân.
Vui chi giữa chốn hồng trần
Trái tim tan nát nợ nần áo cơm
Đời đen xanh tóc đỏ hồn
Bình minh rồi tới hoàng hôn mấy chừng.
Ghét thương cũng chẳng đặng đừng
Làm thân gỗ mục trơ cùng nắng mưa
Gật đầu hai tiếng dạ thưa
Vui gì khi thấy Xuân vừa bước qua.
Nhắp môi mấy chén rượu ngà
Hồn say ngất ngưởng túy ca vô thường
Tưởng em mộ đạo hoằng dương
Nào hay người đã miên trường bỏ đi.
Ngồi buồn đạp đổ cuồng si
Vọng ngôn cắn lưởi biết gì nói năng
Với tay níu kéo cung hằng
Ngờ đâu sông đã in trăng đáy thuyền
Buồn đời hát khúc cuồng điên...
Đỗ Công Luận
28/3/2018