BẤT NGỜ ĐỔ ẬP CƠN MƯA
Cơn mưa đổ ập lại lo
Con đường ngập lụt co ro nỗi sầu
Những người quang gánh về đâu
Vút ngang một tiếng mời rao não lòng
Mưa rơi giọt nhớ qua song
Biết người phương ấy có thong dong về?
Ai nghiêng một chiếc dù che
Ai lau giọt ướt vân vê nỗi niềm?
Nhớ xưa mưa rớt êm đềm
Nép vào nhau ấm thần tiên bước tình
Mưa rơi từng giọt lung linh
Sùi bong bóng nhỏ bập bềnh niềm vui
Mưa nghiêng qua những tiếng cười
Nụ hôn lén lút bờ môi nồng nàn
Mùa xuân chừng mới bước sang
Đóa hoa mưa nở thiên đàng tình yêu
Giờ cơn mưa lạnh hắt hiu
Giọt rơi buồn bã qua chiều xót xa
Phố buồn lạnh tiếng xe qua
Đèn xanh đèn đỏ nhập nhòa lối đi
Mưa buồn tháp cánh thiên di
Cuốn theo ngọn gió lỡ thì đa đoan
Tìm đâu thưở ấy mưa vàng
Dìu đôi bóng bước thênh thang gió lùa
Bất ngờ đổ ập cơn mưa
Nỗi buồn thương nhớ cũng vừa ngả nghiêng
Trầm Vân