CHUYẾN ĐÒ VĨNH-BIỆT…
*Cho hương hồn Công.
người bạn cùng trại tù…
Người ơi,
sao đi vội-vàng...?
Quà,
chưa kịp tới,
đã sang chuyến đò...!
Lần này,
gió dữ,
sóng to!
Người đi biền-biệt;
hẹn-hò thì không..?
Biết đâu,
mà đợi,
mà mong?
Chuyến đò vĩnh-biệt,
trên dòng sông xưa...
Người về bên nớ,
ai đưa…?
Nhạt-nhòa,
những sợi nắng thưa,
lạnh-lùng …!
Bây chừ,
vào cõi mịt-mùng,
Thong-dong đời,
nhẹ vô-cùng phải không?
Đâu còn,
những ngày long-đong,
Nặng nợ cơm,
áo,
chìm trong gian-trần …!??
Mình hẹn,
gặp nhau một lần,
Nhưng,
rồi bội-ước lòng,
đành thế thôi…!?
*Nguyễn-Tư