NẾU CÓ MỘT NGÀY…
*Với chữ “nếu” người ta có thể ,
bỏ Paris trong cái chai...(Napoléon)
Nếu có một ngày,
mình “đến” được nhau,
chắc đời,
rồi sẽ ngọt-ngào thôi,
em!?
Bởi mình,
chẳng khổ được thêm,
nên Trời không nỡ,
bỏ quên loài người ?
Lỡ tay,
đánh mất nụ cười,
tôi đâu có,
được một thời tuổi thơ!?
Cuộc chiến bỗng đến,
bất ngờ,
tôi đội lửa đạn,
trên bờ tử,
sinh...!
Bao năm băng suối,
lội sình…
mặt mày còn dáng thư-sinh,
sân trường…
Vừu chớm lớn:
mộng Thiên-đường,
nhuốm mùi súng đạn,
tang-thương mất rồi!
Đêm về,
mưa đổ trên đồi,
ướt thân lính chiến,
nghe đời buồn tênh!
Bảy lăm,
những tưởng hòa-bình,
nhưng tôi,
lại gánh điêu-linh trong tù…
Những năm trâu ngựa,
mịt-mù…
tuổi xanh bỗng ngã màu Thu,
bao giờ?!
Cuộc đời,
sao như giấc mơ,
mình chưa kịp sống,
không ngờ…
đã qua!?
*Nguyễn-Tư