Tuesday, 13 September 2022

TRONG NHAU ĐÂU ĐÓ... ( Nguyễn-Tư )

 

TRONG NHAU ĐÂU ĐÓ...


*Dù rữa mục hư-không vô-tận,

Tình ta còn mềm-mại trong nhau... (Thơ Độc-giả tặng NT)


Ta ở trong người,

cũng như người ở trong ta,

chỉ vì nợ-nần xưa,

chưa kịp trả thôi mà,

nên tình vẫn cứ loáng-thoáng hoài,

đâu đó,

dù thời-gian,

thanh-thản trôi qua...!


Bởi người là em,

nên em nhìn tình đâu thấy,

bởi em là ta,

nên ta cứ nhớ mênh-mang,

dẫu mình xa,

cách dặm ngàn,

vẫn trong gần-gũi,

như bàn tay đan…??


Tà áo lụa hồng,

qua cầu dạo ấy,

mãi bay lơ-thơ,

trong vạt nắng chiều,

tôi dang tay với,

chụp hoài không tới,

nhưng đâu có phai,

theo ngày xót-xa nhiều…!!?


Dù có về,

hay không,

chỉ là chuyện nhỏ,

mình có trong nhau không,

mới là việc nên bàn,

người ta yêu nhau,

đâu cần sêu cưới, (*)

bởi vì chỉ có nhau thôi,

cũng đủ nguyện đời rồi…?


Đêm tân-hôn,

chắc gì mơ-ước,

mà chỉ là,

một nghi-thức loài người,

nơi đó,

đôi khi trái tim,

đang mang đầy vết xước,

từ một ai xa,

thủa trước,

lâu rồi…!?


Thôi thì,

có nhớ đến nhau,

cũng là Hạnh-phúc,

chỉ sợ mình tim đá,

em ơi,

bởi đã có một cuộc đời,

mà không hề dám sống,

thì cũng chỉ là như cây,

cỏ mà thôi!?... 


*Nguyễn-Tư


(*)Thơ Nguyên-Sa