NHƯ CÓ CHỖ,
KHÔNG ĐÀNH…?
*“Anh tới vườn hoa, thì hoa kia đã nở,
Anh tới bến đò, đò đầy, nên đò đã sang sông …
Anh đến duyên em, thì em đã lấy chồng!
Chứ, anh thương em như rứa,có mặn nồng hay chưa ?”
(Ca-dao Trung-kỳ)
Xin xóa hết,
những gì về anh!
Xua tan,
bao nỗi không đành của nhau!
Chỉ còn lại,
những cơn đau,
Bởi anh là kẻ đến sau,
muộn-màng…
Tình lỡ,
nay đã phai tàn!
Coi như mình,
chẳng “nợ-nần” gì nhau !?
*Nguyễn-Tư