MỘT BÀI,
HỌC HOÀI KHÔNG THUỘC…
Sau cuộc tháo chạy có cờ,
từ Nam-vang tới Sài-gòn sụp…
đến giờ chưa phai…!?
Reagan tuyên-bố rất oai:
"Nước Mỹ tham-dự mọi cuộc chiến,
nhưng lại không muốn,
đánh thắng ai... bao giờ!?”.
Các anh,
đừng có mà dại khờ,
chơi với tụi tui,
phải “tỉnh như sáo”,
chớ mơ-ban-ngày…!
Không tin chú Sam,
toàn-tập tròn đầy,
vì sẽ phải “bán lúa giống”,
chả hay lúc nào !?
Quí vị không học được gì,
mà cứ nghĩ tà-tà:
"Nước Mỹ vĩ-đại vốn là Đồng-minh"
như ngài Sirik -Matak,
phó Thủ-tướng,
xứ Chùa tháp đẹp xinh...
Đã khắng-khái tuyên-bố,
khi Khmer Đỏ tiến chiếm Nông-pênh,
trong ngày...
rằng: "Tôi sẽ ở lại đây,
để được chết trên đất nước này, Ông ơi!
xin cảm ơn Ngài Đại-sứ mở lời,
đến đây để được với tôi chạy cùng...
tôi rất hối-hận,
vì đã lỡ tin nước Mỹ to đùng,
nên mới ra nông-nỗi,
bi-hùng hôm nay"
Rồi Sài-gòn 75,
không kịp trở tay,
hơi thở sắp tắt,
từng ngày đếm lui...
Ông Thiệu chửi Mỹ,
trong nỗi ngậm-ngùi,
vừa vỗ túi áo đầy thư Nixon:
“Mày cứ ký Hiệp-định đi,
chúng tao vẫn đang còn,
chúng nó mà vi-phạm,
tao sẽ bỏ bom thấy bà…!”
Nhưng,
khi CS liếm thử,
Ba-mê-thuột...Và,
thấy Mỹ vẫn cứ im như thóc,
thế là xắn vô...
“tỉnh-queo-như-người-Hà-nội” cố-đô,
Thiệu-Khiêm bỏ chạy chả hô lời gì …??
Sài-gòn ở lại sầu bi,
khóc cạn nước mắt,
còn chi nữa nào!?
Bi chừ,
Kabul bể dâu,
tái-diễn lịch-sử như màu VN…!!
trực-thăng lượn bay hà-rầm,
di-tản người Mỹ đang làm con tin ?
Dân nghèo hôi của linh-tinh,
chui vào dinh-thự cứ rinh tha-hồ...
tv, tủ lạnh, tiền đô…
mang đi thoải-mái bất ngờ, ai ngăn …?
Kẻ có máu mặt lăng-xăng,
tìm đường trốn vội…
sợ ăn kẹo đồng!
mấy anh du-kích chạy rông,
mặt mày hớn-hở,
y “đồng chí” xưa?
Không dưng,
được của gió đưa,
“chó nhảy bàn độc”,
sướng chưa... hả trời??
Tổng Bảy năn-nỉ, ỉ-ôi,
vừa hăm “tao sẽ phải chơi nếu cần…!”
người Mỹ rán chạy sút quần,
nhớ 911 ta-li-bân... thuở nào…?!
Ai ơi, bài học này... Sao,
chả ai chịu thuộc lời nào hết trơn !?
*Nguyên-Tử
*Ghi chú: Sarik Matak bị giết do Khmer Đỏ,
sau khi vào Nam-vang một ngày,
một chính trị gia khẳng-khái, đáng phục thay!