NIỀM RIÊNG ĐÊM THÁNH
Một nửa vòng quay nối chung mùa
Thoảng trong thời tiết chút hương xưa
Gío lạnh phố phường, sương lãng đãng
Riêng cõi lòng ta: như nắng, mưa!
Nắng đã hoàng hôn từ mấy độ
và mưa... lạnh quá buổi tan đàn!
Một dạo bàng hoàng trên tuyệt lộ
Dập dồn con sóng động trường giang.
Cố giữ an bình trong tâm thức
sao vẫn ngậm ngùi cuộc biến thiên?!
Nén lòng tìm quên mà vẫn nhớ
từng xót xa trong cõi lụy phiền!
Vẫn mộng rồi mơ mùa hạnh ngộ
Triệu bàn tay thắp ánh hoa đăng
để ánh sáng trong mùa Cứu Độ
chiếu vực sâu, soi lối vĩnh hằng.
Đêm cực thánh như từ muôn thuở
Trỗi về đâu nhạc khúc huyền linh?
Đêm Giáng Thế! Đất, Trời rộng mở
mà hồn đau từng nỗi u tình.
Có Ta giữa muôn trùng đông giá
Thả tình trên nhật ký tàn năm
Trong Đêm Thánh mong nguồn ơn lạ
Cạn niềm riêng trong nỗi lặng thầm.
HUY VĂN