TRUYỆN VUI: LUẬT SƯ
Có một chàng trai từng sinh ra và lớn lên ở một thị trấn nhỏ. Anh lên thành phố học và trở thành một luật sư.
Ra trường thất nghiệp, anh ta quay trở về quê mở một văn phòng luật sư ở ngay trung tâm thị trấn và trang trí cực kỳ bắt mắt.
Tuy nhiên, thị trấn nơi anh ở vốn rất yên bình và chẳng mấy khi
người ta cần luật sư cả. Chờ mãi mà không thấy khách hàng nào đến, anh
chàng lấy làm rầu lòng lắm!
Một hôm, anh ta nhìn thấy một người đàn ông bước vào văn phòng của
mình. Để ra oai, ngay khi người đàn ông bước vào, anh ta liền nhấc ngay
điện thoại và nói một cách lưu loát, vừa nói vừa ra hiệu cho người đàn
ông ngồi chờ:
- Không, tất nhiên là không thể được ! Tên tội phạm đó nổi tiếng
nguy hiểm ở thành phố này và tôi không thể chấp nhận vụ này với giá ít
hơn 100 ngàn đôla... Thật sao? Tại sao Tòa án tối cao lại có thể đưa ra
phán quyết như thế cơ chứ?... Được rồi, anh
yên tâm, vài ngày nữa tôi sẽ đến gặp ông chủ của anh để bàn bạc chi
tiết hơn về vấn đề này… Yên tâm nhé! Tôi quyết theo vụ này đến cùng…
Rồi! Ok! Ok!…
Đoạn anh ta gác máy và bước đến bắt tay người đàn ông nãy giờ đang ngồi chờ:
- Tôi thật sự xin lỗi vì đã để ngài chờ lâu như thế. Nhưng mà ngài
thấy đấy, tôi quả là rất bận rộn… À, mà ngài đến đây có việc gì vậy nhỉ?
Người đàn ông trả lời:
- Tôi là nhân viên bưu điện đến để nối dây điện thoại cho anh thôi!....