TÙ VỀ,
LÉN THĂM TRƯỜNG CŨ...
*“Thoáng hiện em về trên đáy cốc…”(Quang-Dũng)
Sáu năm,
chừ,
trở lại đây!
Thoáng nhìn sân nắng,
lá bay xạc-xào…
Nụ cười xưa,
nước mắt nào?
Chợt buồn,
thấy bóng cờ sao trên đầu!
Em giờ,
lưu-lạc nơi đâu?
Tôi về,
nghe những bể dâu,
nghẹn lòng…
Đã lỡ,
một đời ngựa hồng,
Thôi đành,
lỗi hẹn người,
trong kiếp này…!
-“Rằng : nghe nổi tiếng cầm đài ?”
-Nhưng anh có chịu lắng tai Chung -Kỳ?*
Lời xưa,
ngày ấy nhu-mì…
Bây chừ ,
còn lại những gì trong ta?
Gió bay,
tà áo thướt-tha,
Em qua sân nắng,
vẫn là Thơ tôi…
Nơi đây,
hoa-mộng một thời,
Chừ,
người tù rạc,
đang ngồi,
bơ-vơ!
Vẫn còn,
sân nắng như tơ…
Lao-xao,
những chiếc lá khô,
la-đà…
Thấy em,
áo khép đôi tà,
Bước đi vội-vã,
ngang qua sân trường...!
*Nguyễn-Tư
(Gửi: Em H.D)
*Ghi chú: lời thoại nhau, ngày ấy…