NHỚ MÙI KHÓI BẾP, MÁ TÔI
Dưng không nhớ quá mùi khói bếp
Má ngồi quạt củi ướt chiều hôm
Mùi khói nồng bay trong bếp nhỏ
Gạo trắng hóa thành hạt cơm thơm
Bây giờ bếp đã không còn củi
Còn đâu khói bếp buổi mưa về
Con biết tìm đâu hơi thở Má
Má tôi, hơi thở một trời quê!
Chiều qua, mưa rắc qua khung cửa
Như giăng sơi nhớ ngập hồn con
Đưa con về lại con thuở đó
Ngồi chờ cơm chín buổi chiều hôm
Chiều nay, trời lại giăng mây xám
Má ơi, con nhớ buổi chiều mưa
Thèm quá, Má ơi, mùi khói bếp
Nhớ Má đang ngồi quạt củi khô!
Phan Trường Ân
(Đêm buồn 23/02/2020)