Wednesday, 1 November 2017

TRĂNG THÁNG TÁM , NHỚ ĐÊM THÁNG TÁM ( Phan Trường Ân )




TRĂNG THÁNG TÁM , NHỚ ĐÊM THÁNG TÁM



Tôi lạc đâu rồi trăng tôi quê hương, nên mượn trăng đêm nay nhớ mình trong đó. Tôi nhớ gì? Đêm dạ hành, con đường đất đỏ, tiếng giày khua thành tiếng nhịp trong đêm. Trăng chênh vênh soi chiếc bóng bên đường. 
… trăng tháng tám, ừ chắc là trăng tháng tám!


Áo treilli lưng mồ hôi ướt đẫm, mấy mươi năm lưng thấm lạnh tới giờ. Trăng quê người như soi lại dấu trăng xưa, tôi quê người, tìm đâu mùa trăng cũ? Tiếng võng đưa buồn và da diết tiếng mẹ ru.
... trăng tháng tám, ôi, ngậm ngùi trăng tháng tám!

Phan Trường Ân