GIAO-HẠ,
ĐƯỜNG PHƯỢNG BAY...
*Gửi: Hoài-Niệm
Ngày hai bận,
em đi,
về...
Qua đường Giao-hạ,
lê-thê nắng vàng...!
Hoa phượng đỏ,
bay lan-man...
Vô-tình rớt xuống,
trên làn tóc mây...?
Gió chiều,
lướt vội bờ vai...
Nỗi lòng mười tám,
có hay mơ-màng?
Để rồi,
lạc lối Thiên-đàng,
Thấy mình đứng,
giữa muôn ngàn xót thương...?
Cũng trên Giao-hạ,
con đường...
Có người bị giải về
phương lao tù...!
Ngày đó,
phượng vẫn nở,
dù...
Đỏ hơn màu máu,
hận-thù lênh-đênh...!
Chắc,
đường giờ đã thay tên?
Có về nơi ấy,
đừng quên dấu người!...
em đi,
về...
Qua đường Giao-hạ,
lê-thê nắng vàng...!
Hoa phượng đỏ,
bay lan-man...
Vô-tình rớt xuống,
trên làn tóc mây...?
Gió chiều,
lướt vội bờ vai...
Nỗi lòng mười tám,
có hay mơ-màng?
Để rồi,
lạc lối Thiên-đàng,
Thấy mình đứng,
giữa muôn ngàn xót thương...?
Cũng trên Giao-hạ,
con đường...
Có người bị giải về
phương lao tù...!
Ngày đó,
phượng vẫn nở,
dù...
Đỏ hơn màu máu,
hận-thù lênh-đênh...!
Chắc,
đường giờ đã thay tên?
Có về nơi ấy,
đừng quên dấu người!...
*Nguyễn-Tư
*Ghi chú: Giao-hạ là con đường ngắn đầy phượng đỏ, rất đẹp, dẫn từ đường Trần-Hưng-Đạo lên Khám lớn ở Sóc-trăng, mà tôi đã bị CS áp giải dưới những họng súng AK, 2 lần trên con lộ này...