Friday, 13 March 2020

MỘT NGÀY CỦA TƯ-NGUYỄN… ( Nguyễn Tư )


MỘT NGÀY CỦA TƯ-NGUYỄN…


*“Cuộc đời chả là cái chó gì,nhưng lại
 không có cái gì bằng cuộc đời cả ”
(Une vie ne vaut rien, mais rien ne vaut une vie) 
- André Malraux


1.Sáng sớm nghe tiếng chim kêu,
Biết mình còn sống là điều nên vui?
Dẫu cho cuộc đời dập vùi,
Cũng nên mỉm miệng mà cười với ta..!?.

2.Xuống gường đi lại, đi qua...
Cho giãn gân cốt gọi là "warming",
Trước đây tập tạ gồng mình,
Bây chừ xương-xẩu rung-rinh hết rồi..!.
Chỉ còn đi bộ mà thôi,
Mỗi ngày hai tiếng nhìn trời cũng vui...?
Buổi sáng nước lọc... uống chơi,
Thấy lòng mát-mẻ thì đời nhởn-nhơ…

3.Vệ-sinh cá-nhân xong rồi,
Nằm nghe tin tức khắp nơi thế nào?
Nhất là VN ra sao?
Có gì biến đổi mời chào hay không?
Hoặc là dân cứ chổng mông,
Kêu gào Mỹ-đế làm Đồng-minh đi!
Đứng ngoài mà nói thị-phi,
Thằng Tàu chiếm hết còn gì chú Sam?

4.Ra vườn nhìn đám rau tươi,
Thấy đời xanh lại, một trời thênh-thang...
Hoa bí nở rộ sắc vàng,
Long-lanh hạt nắng sương tan dần-dần...
Tâm hồn bỗng nhẹ lâng-lâng,
Tạ ơn trời đất ân-cần với ta...!

5.Vô nhà rửa chén... bâng- khuâng,
Nhớ khi mới đến làm dân xứ người...!
Cu-li hạng nhất đây rồi,
Giáo-sư, giáo-siếc... đáng đời nhà ngươi?

6.Bi chừ bắt đầu nghỉ-ngơi,
Buồn ngủ lại đến… nên chơi “xây-chừng.”..
Bỗng tỉnh như sáo lạ-lùng,
Sà vào bàn phím gõ từng bài thơ...
Nhuận-sắc chuyện ngắn bỏ lơ,
Nên đành phải chỉnh bây giờ mới xong..!.

7.Gõ chán cầm cọ lên thôi,
Rồng bay phượng múa vẽ-vời lung-tung...
Sắc màu hấp-dẫn vô-cùng,
Theo tay lả-lướt trên khung vải mềm...
Nghĩ mình chưa run gì thêm,
Nên cứ phóng cọ bù đền mai sau...!
Một ngày nào đó ốm đau,
Ngồi nhìn “palette” khô màu… thì tiêu!?

8.Mỏi mệt nên đành rong chơi,
Quảy ba-lô đến những nơi vắng người...?
Cà-phê tiếp, một mình thôi!
Nhìn khách qua lại… vui đời lang-thang...

9.Giấc trưa trời nắng chang-chang,
Tấp vào thư-viện ngồi hàng giờ luôn!
Tìm sách mới... đọc đỡ buồn, 
Đợi chiều ngã xuống mình tuôn lên đồi...
Nằm ngửa mà ngắm ông trời,
Lăn qua, úp lại… thấy đời cũng điên...!?
Nhưng trôi đi những ưu-phiền,
Thì sao cũng kệ, miễn quên được mình..?!

10.Về nhà mệt lả, ngút hơi,
Tắm rửa sạch-sẽ rồi ngồi thở ra...!
Nghĩ mình "lỡ vận"... xót-xa,
Cuối đời lận-đặn nghe ra đau lòng...  
Kiếm gì bỏ bụng… rỗng không,
Nhai mì uống nước cũng xong một ngày!
Sống thừa, còn mơ gì đây?
Lê-thê buồn tủi đọa-đày xác thân...!

11.Canh tý bắt đầu đi nằm,
"Thăng" được thì sẽ mừng thầm đêm nay!
Nếu mà trằn-trọc, trở day…  
Mình chơi thuốc ngủ... sáng ngày tính sau...?
Lỡ “đi luôn”, lại càng hay,
Mình khỏi phải sống lắc-lay thế này?
Sáng mai gật-gù như say,
Cứ cà-phê tiếp vòng xoay lại về...
Thuốc ngủ / cà-phê ê-chề,
Hai thứ lẩn-quần mệt chê-chán đời…!
Ai mơ sống thọ tuổi trời,
Tôi xin nhường lại… cùng lời cám ơn!?

*Nguyễn-Tư

Những khoảnh nắng - foto by Nguyễn Tư