HÈ VỀ NHỚ ĐẾN MỘT LOÀI HOA
Hè về, phượng nở đỏ thắm các con đường, góc phố, sáng rực một góc trời. Cái khoảng xanh lục của lá non và màu xanh biếc của bầu trời lại được điểm xuyết thêm màu hoa phượng đỏ. Hoa nở đỏ thắm các con đường trên phố.
Hoa phượng không chỉ đẹp bởi màu sắc, phượng còn là tuổi thơ, là kỷ niệm, là những ngày tháng không phai dưới mái trường của tuổi học trò.
Đất
trời sinh ra muôn loài hoa và mỗi loài hoa đều có một cái tên rất đẹp,
với những mùi hương quyến rũ. Mỗi loài hoa đều mang một vẻ đẹp riêng.
Hoa phượng là loài hoa nở đỏ vào mùa hè, khi các chú ve cất lên bản tình
ca mùa hạ.
Hoa
phượng không có mùi hương thơm quyến rũ như hoa ngọc lan, hoa lài hay
các loài hoa khác. Hoa phượng với những chùm hoa xinh đẹp, sắc hoa rực
rỡ giữa trưa hè, biểu trưng cho vẻ đẹp sắc sảo của thời thiếu nữ, sự rực
rỡ của tuổi thanh xuân và tô điểm thêm nét đẹp cho tà áo trắng học trò.
Nói
đến hoa phượng là nhớ về những ngày vô tư cắp sách đến trường, là mùa
chia tay bè bạn, là những đêm hè cùng nhau quây quần trên bãi cỏ ngồi
ngắm trăng sao. Trong chúng ta đã có ai không một lần bứt cánh phượng.
Nào ép cánh hoa vào vở, nào hái tặng người yêu chùm phượng đỏ...
Cúi
xuống nhặt cánh phượng rơi, không ai không bùi ngùi nhớ lại những kỷ
niệm của một thời áo trắng, vô tư cười, vô tư yêu, vô tư ca hát, vô tư
cầm tay nhau mà không hề e ngại hay đỏ mặt.
Cứ
đến mùa hè, dù đi đâu trên khắp cả ba miền đất nước, từ đồng bằng lên
miền núi, từ thành thị đến nông thôn... ở đâu ta cũng bắt gặp màu đỏ
tươi thắm của chùm phượng vĩ.
Không
hiểu từ bao giờ và ai đã có ý tưởng thật hay là trồng những cây phượng
nơi trường học. Những bông hoa đỏ thắm như nhắc nhở ngày chia tay của
niên học đã sắp gần kề. Ở thời điểm không có điện thoại, không có
internet, ta mới thấm thía được cái cách xa biền biệt của chia ly.
Có
những người bạn cùng lớp khi nghỉ hè trở về quê. Chúng ta chỉ gặp lại
được họ trong niên học mới khi những bông hoa phượng bắt đầu rơi rụng
khắp sân.
Hoa
phượng không phải là một loài hoa hiếm. Hoa nở liên tục từ khoảng giữa
tháng năm cho đến giữa tháng chín, đôi khi vào tháng 10, người ta còn
tìm thấy một vài chùm hoa giấu mình sau những tàn lá xanh. Hoa nở từng
chùm.
Mỗi
hoa có năm cánh, bốn cánh màu đỏ cam mang những vết loang màu đỏ đậm,
cánh thứ năm dày hơn. Hoa phượng mang một dáng vẻ kiêu sa với màu trắng
mượt, điểm những vệt đỏ hài hòa như đuôi của một loài chim phượng, cho
nên hoa đã được gọi là hoa phượng vĩ.
Khi
còn trong nụ, nhất là khi nụ còn non, phải để ý lắm mới phân biệt được
sự khác nhau giữa các cánh hoa. Hình như chúng ta ít ra cũng một lần ép
cho mình một vài cánh phượng giữa những trang vở học trò mang đầy nét
chữ vụng dại.
“Hoa
học trò”. Ai đó đã gọi hoa phượng một cách trìu mến và thân thương như
vậy. Có lẽ vì phượng đã quá gần gũi và thân thuộc với lứa tuổi học trò,
bởi phượng đơm hoa là báo hiệu mùa hè sắp đến. Cô học sinh nhỏ sớm nay
chợt giật mình: “Phượng nở rồi sao?”, rồi cô nhìn mông lung, ánh mắt
đong đầy biết bao nhiêu là cảm xúc.
Có
ai hiểu tại sao phượng nở là chia tay, có ai trả lời được tại sao tuổi
học trò lại yêu hoa phượng? Hình bóng thầy cô cứ trải dài theo những
trang sách nhỏ, bên tấm bảng đen, và trên cả những buổi sớm mai như thế,
những buổi sớm mai có màu hoa đỏ lốm đốm in trên bầu trời, trong khoảng
sân trường vắng lặng ươm đầy hoa nắng.
Cánh
phượng hồng bất chợt rơi, khẽ chạm vào nụ cười của những cô cậu học trò
cuối cấp. Họ nhìn theo, một thoáng ngơ ngác, bâng khuâng… Nhớ lại một
thời áo trắng, ngồi bên gốc phượng tung tăng vui đùa, đôi khi vô tình
giẫm lên những cánh hoa phượng ngời sắc đỏ, đã đồng hành với tuổi học
trò và vời vợi lúc chia xa.
Phượng
tỏa hương khác với các loài hoa. Nó hăng hăng, chua chua nhưng không
gắt như trái me, trái sấu, mà man mác đượm một nỗi niềm hoài vọng xa
xôi. Phượng vừa là sự khởi đầu, vừa là sự kết thúc.
Khởi
đầu cho đám học trò còn nhiều năm, kết thúc cho lứa học sinh ra trường.
Bởi thế mà phượng mang tính cách của học trò, cũng hồn nhiên, sôi nổi,
nồng nhiệt mà cũng không kém phần ưu tư…
Mùa
phượng đến cũng nhanh, mà đi cũng nhanh như ta vừa chợp mắt mà trời đã
sáng. Tuổi trẻ cũng vậy, chỉ khác hơn là mùa phượng còn trở lại những
mùa sau, còn tuổi xanh chỉ đến duy nhất một lần. Chúng ta phải làm gì để
mùa phượng đi qua không nuối tiếc, tuổi xanh còn lại không trở nên vô
nghĩa.
Phượng
nở nghĩa là hạ sang. Cái chân lý giản đơn của tuổi học trò đầy mơ mộng
làm cho hoa phượng trở thành biểu tượng của những nỗi niềm lưu luyến.
Hoa phượng mang sắc màu của những buổi hoàng hôn - màu đỏ thắm, làm cho
cả một góc sân chợt bừng sáng những tia lửa của tình yêu thương. Mà
không yêu thương sao được khi nó báo hiệu rằng người ta sắp phải xa
nhau.
Bùi
ngùi, nuối tiếc, ngồi ngắm từng cánh phượng lả tả rơi, cảm thấy trong
lòng một nổi niềm bâng khuâng khó tả. Nhìn màu đỏ thắm rực hồng của hoa
phượng, ta mới thấy hết cái ấm nồng của mùa hạ, cái phập phồng của những
kỳ thi.
Có lẽ ai trong chúng ta lại không trải qua cái tuổi học trò và ít nhất không một lần ngân nga câu hát:
“Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng.
Em chở mùa hè của tôi đi đâu.
Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám.
Tuổi chẳng ai hay thầm lặng mối tình đầu”.
Liệu rồi, hình ảnh "những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng" có dần trở thành cổ tích ?
Lê Nho Việt