THÔI THÌ ÔM GIẤC MỘNG DÀI TRĂM TRĂM
Trên đồng cạn , dưới dòng sâu
Mưa tình tưới khắp tinh cầu người ơi !
Em như cánh nhạn chơi vơi
Trong cơn giông bão cuộc đời ai hay ?
Tháng năm mưa lạnh tình dài
Khuê phòng đơn lẻ , hiên ngoài quạnh hiu
Gối chăn hờ hững tiêu điều
Một mình tay với dấu yêu muộn màng.
Đam mê về giữa giấc hoang
Dẫu tình là chốn thiên đàng mộng du
Ước mơ đã trót giam tù
Mộng lòng chưa dứt sầu tư giọt buồn.
Mưa còn mưa mãi rơi tuôn
Thôi thì thôi đã , dỗi hờn tình phai
Thôi thì ôm giấc mộng dài
Nghe mưa đếm nỗi ai hoài ngàn năm.
Ngọc Quyên
TRỜI MƯA ƯỚT ÁO
Sông còn chỗ cạn chỗ sâu,
Mưa dầm cũng tạnh, có đâu mưa hoài?
Sao em nước mắt chảy dài,
Nhìn mưa mơ mãi bóng người xa xôi?
Trời mưa ướt áo em rồi,
Tìm nơi có lửa lần hồi mà hơ (CD)
Tháng năm hỏi đã dài chưa?
Mà giòng sông lệ, chưa khô bao giờ?
Lửa nào ấm mãi để chờ?
Lửa nào còn để hong khô cuộc đời?
Thời gian như nước mây trôi,
Mà người đốt lửa có hoài đợi mong?
Sóng xô gió đuổi dập dềnh,
Lửa tàn, tro lạnh, buồn tênh một đời.
Ngẩn ngơ chiếc bóng rã rời,
Mưa bay hiu hắt , bời bời lòng đau.
Má môi chan chứa giọt sầu,
Đường xa lửa tắt, dãi dầu hắt hiu.
Trời mưa ướt đẫm áo rồi,
Làm sao tìm lửa lần hồi em hơ?
Người còn đốt lửa để chờ?
Hay hoàng hôn cũng bên bờ tử sinh?
Mình thôi cũng chẳng là mình
Áo đà ướt đẫm, thôi tình đành thôi.
Thôi thì thôi, thôi thì thôi!
Trăm năm rồi cũng thôi rồi còn chi!
Thôi thì đã chẳng còn gì,
Trăm năm đành phải biệt ly cùng người.
Thôi thì thôi, thôi thì thôi!
Trăm năm đành phụ Tình người, Tình ta!!!
Hoài Hương