Sunday, 28 May 2017

MƯA NHỚ ( Trầm Vân )


Khung Thơ Trầm Miên


MƯA NHỚ

Bỗng dưng trời đổ cơn mưa
Giọt dài thương nhớ em chưa trở về
Phương trời gió lạnh tái tê
Lấy ai cầm chiếc dù che nồng nàn

Lấy ai vuốt mái tóc ngoan
Hôn lên sợi nhớ trổ ngàn cánh hoa
Lúc em hờn dỗi thiết tha
Ai lau từng giọt lệ nhòa khăn lau

Ai nhìn em ngắm rất lâu
Chìm trong ánh mắt biếc màu hồ thu
Ai bên đường phố hẹn hò
Vòng vèo khói thuốc quanh co nhớ lòng

Ai gùi làn gió qua song
Chải dài mái tóc bềnh bồng gió mây
Ai ngồi ve vuốt bàn tay
Nõn nà úp mở tháng ngày nhớ thương

Cơn mưa chừng ngập con đường
Hay là nỗi nhớ bốn phương ập vào
Thương người gồng gánh khổ đau
Thương mình cô quạnh nỗi sầu chênh vênh

Giọt mưa gõ nhịp lênh tênh
Vần thơ anh thả cánh tình phiêu du
Bao giờ về lại bao giờ
Tiếng chim rối gọi ngõ chờ cây mong

Trầm Vân