Monday, 7 August 2017

RẰM THÁNG SÁU NÀY ĐÊM NGUYỆT THỰC ( Trần Vấn Lệ )




RẰM THÁNG SÁU NÀY ĐÊM NGUYỆT THỰC


Rằm tháng Sáu này không có trăng!
Tháng sau là Xá Tội Vong Nhân
Dẫu còn cả tháng mà thương quá
Đại Hội Âm Dương chẳng thấy Rằm…

Ai nhắm mắt rồi… là nhắm mắt!
Chúa không mở mắt được cho ai?
Phật thôi an ủi người ly biệt?
Hương với trầm, thôi… mặc gió bay?

Rồi nghĩ: Hằng Nga sẽ thế nào?
Mày ngà mắt ngọc chớp hay chao?
Chớp, làm mấy giọt mưa rơi xuống?
Chao, đại dương chìm hết khổ đau?

Hằng Nga có thể chọn quy y?
Trước bệ thời gian kéo váy quỳ?
Ngọc nữ dung nhan đành phấn nhạt
Son tô lười biếng một đôi khi?

Rằm tháng Sáu này, đêm tối đen
Tôi thầm khấn nguyện Phật thương em
Cho bình minh có ngày tươi sáng
Có một vầng trăng bỗng hiện lên!

Em ạ, tại sao mà Nguyệt Thực?
Tại sao trăng chỉ hiện trong lòng?
Phải chăng núi cách sông ngăn, đó
Em muốn tôi hoài yêu dấu trăng?

Có thể đôi khi trăng nhõng nhẽo?
Không mưa thì cũng vẽ vời mưa?
Người đi ai nhớ Quê Hương nữa
Đèn tỏ hay lu hết thể chờ?

Đèn Sài Gòn và đèn Tiền Giang
Xanh, đỏ, vàng… thôi cũng võ vàng!
Năm nhuận, năm này: hai tháng Sáu
Tương tư chờ Nguyệt, bóng mây tan…

Trần Vấn Lệ