BÀI HỌC KHÓ NHẤT LÀ BIẾT SỐNG THUẬN THEO TỰ NHIÊN
Đời người tựa như nước chảy, mây trôi, những thứ đã qua giống như nước đổ khó hốt. Điều chúng ta có chính là hiện tại. Hãy học cách chấp nhận hiện thực, bình thản thong dong sống với sự đời.
Nhân sinh tựa như một hành trình leo lên ngọn núi cao, vô cùng cheo leo và nguy hiểm, đặc biệt bất cứ lúc nào cũng có thể bị lầm đường lạc lối. Vì thế, những người muốn lên tới đỉnh cao, thì thật sự cần phải có ánh sáng soi đường, dù chỉ một ngọn đèn, một đốm lửa nhỏ, hoặc bất kỳ cái gì đó có thể mang lại ánh sáng.
Người chỉ vì một chút huy hoàng trước mắt mà tự mãn, thì lại càng khó thành công. Ngược lại, những người có thể lên đến đỉnh cao thường là những người thong dong, bản thân chỉ tìm kiếm sự tĩnh lặng, sự nghiệp đối với họ là trách nhiệm và sứ mệnh.
Người tĩnh tại, sau khi đã ‘ba chìm bảy nổi’ chứng kiến cảnh thế sự tranh đua thì hàm dưỡng mà họ có được sau những năm tháng cực khổ rèn luyện sẽ thể hiện xuất ra ngoài một cảnh giới bình thản thong dong, tự do tự tại, không màng vinh nhục, tùy kỳ tự nhiên, ngoại cảnh tốt xấu gì cũng không thể tác động đến họ.
Tĩnh tại khác với lạnh nhạt thờ ơ, cũng không phải là tiêu cực. Nó là một loại bình hòa, một loại thanh thản, một loại nguyên tắc, một loại phẩm chất.
Tĩnh tại là bình thản trước những được mất, bất động trước phồn hoa, khi suôn sẻ không tùy tiện, gặp trở ngại không tiêu trầm, điềm tĩnh như khói mây, vững chắc như bàn thạch! Tĩnh tại cũng bao gồm trong đó sự chất phác, bao dung, nhiệt huyết, hùng dũng và nghĩa khí.
Trong xã hội cạnh tranh kịch liệt, ai cũng phải tìm một phương thức sinh tồn phù hợp, đáp ứng những nhu cầu của mình. Nhưng truy cầu lại như một loại chất kích thích, nó có thể khống chế bản thân, sau những thỏa mãn tức thời là những tàn tích đáng sợ, nó có thể kéo một người xuống vực thẳm bất cứ lúc nào.
Triết gia phương Tây Montaigne từng nói: “Bài học cuộc đời khó nhất chính là hiểu được sống thuận theo tự nhiên”.
Tĩnh tại là cảnh giới không mong cầu, chính là thuận theo tự nhiên, cái gì của mình thì sẽ là của mình, cái không thuộc về mình thì có tranh giành cũng không được. Chỉ quan tâm tu dưỡng bản thân, nỗ lực hết mình trong mọi việc, tất cả còn lại là thuận theo tự nhiên.