THÁNG TƯ MÙA CÁCH LY
Trôi qua mùa cách ly buồn
Phố phường hiu hắt chập chờn nắng rơi
Khẩu trang che kín nụ cười
Cành cây nghiêng phía phương trời xa xa
Bừng lên nỗi nhớ thiết tha
Biết người phương ấy an hòa hay không?
Giữa mùa dịch bệnh bão giông
Gieo bao tang tác cõi lòng buồn đau
Tóc dài người thả về đâu
Có về ký ức nghiêng sầu chia ly
Sài Gòn từ lúc người đi
Tháng Tư buồn bã tay ghì nhớ thương
Người xa ngút ngát trùng dương
Đôi bờ sóng vỗ dỗi hờn xanh xao
Có nghe tiếng gió thầm thào
Lời yêu thương vẫn dâng trào sóng đưa
Những khi gió lạnh trời mưa
Bàn tay ai sẽ che dù bước chân?
Tóc người thả gió lâng lâng
Còn giăng thương nhớ những vần thơ tôi
Tháng Tư góc phố ngậm ngùi
Có người ngồi nhớ một người xa xăm
Trầm Vân