Wednesday 23 June 2021

LỜI MẸ DẶN, KHI NHẬP KHÓA 20 SQTB… ( Nguyễn Tư )



LỜI MẸ DẶN,

KHI NHẬP KHÓA 20 SQTB…


*“Ôi quê hương xứ dân gầy…”(Phạm Duy)


Sau mãn-khóa,  mi cứ xin về đây!

Lỡ có giấy báo …Mạ tới cho gần?

Nuôi mi lớn chừng ni, đà kiệt sức!

Được cái Tú-tài trơn! Vậy là may...!?


Về đây, muốn thăm cũng dễ mà, con!

Mạ một mình chống gậy ghé qua đổn,

Nhắn mi ra “dòm” chút  thôi  ...đỡ nhớ!

Thăm  đường xa, thì tiền bạc đâu còn?


Mạ  phải bán lưng cho trời, nuôi mi!

Nhìn đất, thấy giọt mồ hôi đổ xuống …

Chỉ mơ một ngày như mình mong muốn:

Con được ấm thân từ chốn trường thi !?


Nhưng rồi binh-đao, nước non tao-loạn, 

Mộng dở-dang, đành phải lên đường!

Con nhớ về đây ...xứ nhiều bom đạn,

Lỡ có điều chi, Mạ tính cho gần...!?


Cơm Mạ nuôi, nhưng Chính-quyền kêu lính,

Mình làm dân, nên phải gắng tuân lời,

Đừng trốn nhủi như người ta toan-tính,

Hổ mặt Cha Ông… từng theo nước một thời!


Nhớ về đây, dù xứ ni nghèo quá,

Cây khoai mì không lớn nổi qua ngày,

Bàn chân đi…nghe tiếng khua sỏi đá, 

Nhưng nhau con, Mạ chôn ở nơi này…!!


*Nguyễn-Tư


Sunday 13 June 2021

CHỮ “HIẾU”… ( Nguyễn Tư )


CHỮ “HIẾU”…


*Gửi: H.Niệm


Ngày xưa,

 dù đã “nên người”,


Vẫn về nuôi mẹ đau vùi,

 tháng năm...!


Đổ bô,

giặt quần,

mớm ăn...


Mẹ nằm rủ,

 liệt,

 tối-tăm mặt mày!


Són trong quần,

chẳng ai hay…?


Áo quần bê-bết,

nghe ra tội-tình!


Làm con,

đâu thể đứng nhìn, 


Lòng đau như cắt:

Mẹ mình chứ ai…?


Có người giúp việc,

khoan sai!


Mình chu-toàn tất, 

thay vai người làm…


Dù,

vốn là thân con trai,


Giặt quần cho Mẹ,

chả ai chê cười …?


Chì vì chữ "Hiếu",

 trên đời…


Đền công sinh-dưỡng,

một thời gian-nan: 


Chín tháng,

Mẹ từng nặng mang,


Sinh ra nuôi, 

lớn đến ngần này đây…!


Cho ăn học,

thân Mẹ gầy,


Như que củi mục,

tháng ngày tàn phai…!


Bi chừ, 

Mẹ đã oằn vai …


Trút đời,

 xuống nỗi buồn,

 dài héo-hon…!


“Công Cha như núi Thái-sơn,

Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra”


Nghĩa nào bằng nghĩa Mẹ Cha,

Công nào bù nổi… gọi là “Hiếu” đây?


*Nguyễn-Tư



TƯỞNG AI, CŨNG NHƯ MÌNH… ( Nguyễn Tư )

 


TƯỞNG AI, 

CŨNG NHƯ MÌNH…


*“Sự thật ngày nay,

không thật đến ngày mai”(XD)


Cứ tưởng,

 ai cũng như mình!?


Đến khi chộ mặt,

 thực tình ngẩn-ngơ!


Em ơi ,

 anh dân làm Thơ,


Trái tim mềm-mại,

 bao giờ dối-gian!?


Nên,

 nghe em nói dịu-dàng,


Anh tin,

 như thể mình đang là người…!!?


 Sau này,

 ngẫm lại thầm cười:


Hú hồn!

 mình đã một thời ngu-ngơ!


Cuộc đời,

 ở ngoài cơn mơ,


Bị "bán lúa giống" bao giờ,

 không hay!??


Kể từ,

 dạo nớ đến nay…


Không làm Thơ nữa,

lạ thay một điều:


Có tình,

 mình vẫn cứ yêu,


Chả tin gì sất...

 lại nhiều an vui !?


Mới hay, 

trái tim con người,


Có nhiều lối,

 rẽ cuộc đời ,

bên trong...!!??


*Nguyễn-Tư (Đông Úc, 21)