Wednesday 16 March 2022

NẾU CÓ MỘT NGÀY… ( Nguyễn-Tư )



 NẾU CÓ MỘT NGÀY…


*Với chữ “nếu” người ta có thể ,

bỏ Paris trong cái chai...(Napoléon)


Nếu có một ngày,

mình “đến” được nhau,

chắc đời,

rồi sẽ ngọt-ngào thôi,

em!?

Bởi mình,

chẳng khổ được thêm,

nên Trời không nỡ,

bỏ quên loài người ?

Lỡ tay,

đánh mất nụ cười,

tôi đâu có,

được một thời tuổi thơ!?

Cuộc chiến bỗng đến,

bất ngờ,

tôi đội lửa đạn,

trên bờ tử,

sinh...!

Bao năm băng suối,

lội sình…

mặt mày còn dáng thư-sinh,

sân trường…

Vừu chớm lớn:

mộng Thiên-đường,

nhuốm mùi súng đạn,

tang-thương mất rồi!

Đêm về,

mưa đổ trên đồi,

ướt thân lính chiến,

nghe đời buồn tênh!

Bảy lăm,

những tưởng hòa-bình,

nhưng tôi,

lại gánh điêu-linh trong tù…

Những năm trâu ngựa,

mịt-mù…


tuổi xanh bỗng ngã màu Thu,

bao giờ?!

Cuộc đời,

sao như giấc mơ,

mình chưa kịp sống,

không ngờ…

đã qua!?


*Nguyễn-Tư



Saturday 12 March 2022

CÁCH LÀM SẠCH BÀO NGƯ, ĐƠN GIẢN, DỂ LÀM...



Cách làm sạch bào ngư... /8:30

LỜI TRÁCH MUỘN-MÀNG... - ( Nguyễn-Tư )



 LỜI TRÁCH MUỘN-MÀNG...


*Je t’aime parce que je t’aime/Tôi

yêu em bởi vì tôi yêu em... (trong phim)



Nếu,

cuộc đời này,

còn có kiếp sau, 

dù em muốn trốn tôi,

nép mình trong xó-xỉnh nào đi nữa,

thì tôi cũng lặn-lội,

trầu cau,

xin em về…!?


Để,

đền vào những thua-thiệt,

mà kiếp trước,

tôi đã lỡ vay chán-chê,

gồng mình qua sông nín thở,

ê-chề bấy nay…!


Em cứ bảo tôi:

sao hồi nớ thấy dáng em qua cầu,

áo hồng bay phất-phơ trong nắng ,

lại cứ ngồi nhìn theo…?


Anh chả chịu ới lên một tiếng,

cho lòng em vui,

như cơn gió reo,

biết đâu nhờ vậy,

mình lại có bến neo cuộc đời…?!! 


Anh cứ ngồi im như rứa,

nơi vỉa hè Café của quán bên đường,

và nhả khói lặng-lờ...

kể cả ngay khi vào lớp học sau đó,

anh cũng chả bao giờ nhắc qua…!?


Lại cứ đùa dai,

với mấy đứa khác lân-la,

còn phê trong học-bạ rằng,

em “học dở",

mới là thù lâu…!?


Cũng chỉ vì rứa,

nên em có biết chi mô, 

sau nì mới vỡ lẽ,

thì đời đã nỡ xô tụi minh, 

mỗi đứa một phương,

lầm-lỡ đường tình,

ôm riêng với những khắc-khoải,

 hiện hình từng đêm…!!


Nghe bao tiếc thương,

ùa về rất khẽ và êm, 

 dù dường như,

đôi khi cũng thấp-thoáng,

dòng lệ tủi,

ở bên trời nào…!?

 

Tôi nhắc lại:

nếu đời này mà có kiếp sau, 

thế nào tôi cũng trầu cau,

xin em về…

dù trời có sập,

tôi vẫn cứ lội sơn-khê,

cho đến khi nào,

thấy lòng tôi ấm lại,

nguyện-thề mới xong...!?


*Nguyễn-Tư


Tuesday 1 March 2022

VỘI BỎ NGANG ĐỜI...( Nguyễn-Tư )


 VỘI BỎ NGANG ĐỜI...


*Gửi Mai và vọng hương-linh Tâm (NT)


Nghe tin em bỏ ngang đời,

Lòng tôi chùng xuống đứng ngồi không yên…!

Chúng mình “thầy giáo” đảo-điên,

Qua đây lỡ vận chả kiêng nghề gì!!?

Em cầm tay lái Taxi,

Chạy rong kiếm khách... đôi khi tủi lòng…?

Tôi đành may vá lòng-vòng.

Áo quần, vải-vóc nhà trong, nhà ngoài...

Thay cho phấn trắng thủa nào,

Giờ nghe tiếng máy lào-xào bên tai…

Bụi vải dị-ứng dài-dài,

Lỗ mũi ngứa-ngáy gãi hoài chán-chê!

Có đêm chả được ngủ-nghê,

Làm hết hàng mới lãnh về, phải giao…!

May xong vác lên lầu cao,

Còng lưng cõng những đống bao đồ đầy…!

Nguyễn-Du, Socrate... vụt bay,

Chỉ còn hổn-hển thế này... hay sao ?


Nghề gì vất-vả... ôi chao!

Vậy mà, một sáng hôm nao bất ngờ...

Đưa khách xong từ bao giờ,

Bỗng dưng em đến lặng-lờ thăm tôi…

Chả hẹn-hò gì lôi-thôi,

Đột-xuất kiểu vậy... lại vui hơn nhiều!

Hàn-huyên suốt buổi bùi-ngùi,

Anh em to nhỏ những điều riêng tư ….

Rồi - đời đổi hưởng phiêu-du.

Tôi đi biền-biệt giống như thủa nào…?

Vì thế, mình ít gặp nhau.

Ngoại trừ bức “Cõi riêng”... trao một lần...

Để làm kỷ-vật ân-cần,

Tấm lòng huynh-đệ tình thân như là…

Những tưởng mạnh giỏi thôi mà…!

Đâu ngờ tin dữ hôm qua sững-sờ:

Em đi, biết chả bao giờ,

Có ngày trở lại bến-bờ... thăm tôi!?

Sao mà, vội bỏ ngang đời,

Thôi thì, xin hãy cuối trời thênh-thang...


*Nguyễn-Tư

*Ghi chú: bức “Cõi riêng” hiện Mai giữ...