Sunday 13 June 2021

CHỮ “HIẾU”… ( Nguyễn Tư )


CHỮ “HIẾU”…


*Gửi: H.Niệm


Ngày xưa,

 dù đã “nên người”,


Vẫn về nuôi mẹ đau vùi,

 tháng năm...!


Đổ bô,

giặt quần,

mớm ăn...


Mẹ nằm rủ,

 liệt,

 tối-tăm mặt mày!


Són trong quần,

chẳng ai hay…?


Áo quần bê-bết,

nghe ra tội-tình!


Làm con,

đâu thể đứng nhìn, 


Lòng đau như cắt:

Mẹ mình chứ ai…?


Có người giúp việc,

khoan sai!


Mình chu-toàn tất, 

thay vai người làm…


Dù,

vốn là thân con trai,


Giặt quần cho Mẹ,

chả ai chê cười …?


Chì vì chữ "Hiếu",

 trên đời…


Đền công sinh-dưỡng,

một thời gian-nan: 


Chín tháng,

Mẹ từng nặng mang,


Sinh ra nuôi, 

lớn đến ngần này đây…!


Cho ăn học,

thân Mẹ gầy,


Như que củi mục,

tháng ngày tàn phai…!


Bi chừ, 

Mẹ đã oằn vai …


Trút đời,

 xuống nỗi buồn,

 dài héo-hon…!


“Công Cha như núi Thái-sơn,

Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra”


Nghĩa nào bằng nghĩa Mẹ Cha,

Công nào bù nổi… gọi là “Hiếu” đây?


*Nguyễn-Tư