TỪ AI MƯỜI BẢY QUA ĐÒ
Buổi chiều. Không lẽ chiều sao?
Lòng không chi cả mà nao nao buồn!
Con sông đang ngược về nguồn
Triều dâng, phố thị như còn bình minh…
Hoàng hôn không khéo bất bình
Nước dù ngược vẫn mang hình thời gian…
Chiều ơi những áng mây vàng
Ai cầm cái quạt đuổi làn sóng xanh?
Con chim lẻ bạn trên cành
Cây xuôi gió dọc và mình cô đơn…
Chiều lên, nắng xuống, cũng buồn
Hoa phai cánh rụng, tôi khom lưng nhìn
Chút tàn hơi có lênh đênh?
Tôi liên tưởng tới phận mình cù lao…
Mẹ cầm chín chữ, hồi nao
Cha cầm chín chữ, hồi nào, Quê Hương!
Chỗ mô chừ cũng trùng dương
Trùng khơi một chữ Duyên còn lửng lơ…
Từ ai mười bảy qua đò
Trăm năm từ đó chiều mờ khói xa…
Trần Vấn Lệ