Bến Mơ
Một thuở bên ai lắm ngọt bùi
Chia cay xẻ đắng với buồn vui
Đâu rồi hoa mộng ngày xưa ấy
Lớp bụi thời gian lấp mất rồi
Giấc mơ loan phụng chẳng hòa minh
Muôn dặm quan san bước độc hành
Thân trải phong trần trơ mắt tái
Tóc buồn danh lợi bạc đầu xanh
Còn đọng nơi đây chút vị nồng
Nụ hôn ngày ấy đượm thương mong
Đường trần dẫu xóa mơ tan biến
Vẫn đậm trong tim một bóng hồng
Hòa ý tình nầy với tứ thơ
Nhờ Trăng nói hộ tiếng mong chờ
Tương giang đầu nhắn Tương giang vĩ
Lữ khách xuôi dòng ghé bến mơ
Mơ chỉ là mơ chỉ thế thôi
Đời chia hai hướng đã xa xôi
Thúy quyên dệt mộng còn đâu nữa
Khắc khoải tàn đêm đến ngậm ngùi
Trần Thiên Lang