NỢ-NẦN
*“Trả nợ một đời không hết tìn h đâu ...”(TCS)
Em về,
bỏ nửa trái tim...
Vô-tình,
tôi tưởng,
quả sim trên đồi!?
Ăn vào,
lòng thấy bồi-hồi,
Mới hay:
em đã nợ tôi,
mối tình...
Nợ tiền,
thì...
dễ cho mình?
Nợ tình,
em trả,
biết chừng nào,
xong !?
Không xong,
xốn-xang trong lòng...
Chả nhẽ quịt nợ,
thấy không thuận lời?
Thôi thì,
em gắng quên tôi,
Nợ xưa,
chắc hẳn sẽ trôi theo,
tình...
*Nguyễn-Tư