Nếu Biết Đời Phù Vân
Cuộc đời là phù vân sao vẫn cứ bâng khuâng
Tầng địa ngục thẩm sâu đang chực chờ đâu đó
Như chớp mắt, mấy mươi năm là mấy!
Như mây trôi lang thang, như hoa nở chóng tàn
Em có thấy được vô thường, ảo vọng?
Bạn có nhìn thật rõ -cái chết đang chờ mong?
Có chịu nhớ rằng
Mỗi một ngày trôi qua
Là một ngày
Mình gần hơn sự chết
Có ai vượt khỏi thân già, bệnh, tử?
Có ai tránh được mất mát, phân ly?
Vẫn cám ơn đời sống quá diệu kỳ
Nhờ bất hạnh, khổ đau nên trí ngộ
Chỉ là ngôn từ, chỉ là đám chữ
Nghĩa lý gì mà phải đáng quan tâm
Bạn yêu tôi, bạn ghét? Chẳng lỗi lầm…
Tâm vững chãi, xin tâm đừng vọng động
Tâm vững chãi, xin tâm đừng vọng động
Quách Như Nguyệt