CÓ PHẢI THU LÀ EM...
Có phải Thu là em
Cho gió gọi mây về
Ngủ vùi trong mắt nhung
Có phải Thu là em
Cây trút lá sang mùa
Phơi vàng trên phố sương
Ngập lòng bao luyến thương
Có phải Thu là em
Áo vàng xưa hoa Cúc
Đã bay vào giấc mộng
Chưa phai nhòa nhớ nhung
Có phải Thu là em
Nên lòng chông chênh nhớ
Em đi về đâu đó
Khẳm nỗi sầu... bơ vơ...
Có phải Thu là em
Xin hãy nhớ quay về
Trăng buồn bớt lẻ loi
Một góc trời chung đôi
Có phải Thu là em
Mây chắn lối mưa mù
Sợ đời thêm sương tuyết
Ngõ xưa... buồn thiên thu!!..