NHỮNG MÙA XUÂN TRÔI QUA…
1.Xuân thơ-ấu:
Buổi sáng lùa bò vào rừng,
Hoa sim nở rộ… như mừng Xuân sang?
Mưa tuôn ào-ạt trên ngàn,
Giột chiếc nón rách… lạnh tràn tuổi thơ!
2.Xuân biên-trấn:
Nửa đêm cối giã ì-ầm,
Quan, quân vội tản ra hầm ứng-binh…
Mấy cha nội - thiệt là tình!
“Ngưng bắn ăn Tết”…lại rình-rập nhau!
“Xông đất” bằng cối hay sao?
Kiểu này - chắc phải lao-đao mút mùa!
3.Xuân trong tù:
Mùa Xuân ngồi ở trong tù,
Nhìn hoa rêu đỏ …mịt-mù nhớ em,
Sợi xiềng khua - nghe buồn thêm…
Chắc - người cũng đã bỏ quên mình rồi?
4. Xuân trên đảo:
Một mình lặng ngắm biển xanh,
Thoáng nghe tiếng trống múa lân bập-bùng…
Hóa ra, mùa Xuân vô-cùng,
Bỗng dưng lại nở trên vùng đảo hoang!
5. Xuân đất khách:
Khuya nghe tiếng nổ đì-đùng,
Pháo bông rực-rỡ trên vùng chợ Xuân…
Ra sân nhìn… lòng chợt mừng:
Người mình mang Tết theo từng bước chân!
6.Xuân Diễm-xưa:
Ơn em đền tôi mùa Xuân,
Nên lòng bỗng thấy rưng-rưng... nhớ người!
Từ trong nỗi đau rã-rời,
Có khi - là những khoảng đời cho nhau..?
7.Xuân vô-ngôn:
Một đời không biết mùa Xuân!
Có trăm hoa nở, cũng chừng ấy thôi…
Nỗi đau, không nói thành lời,
Thì, trăm ngôn-ngữ cũng rơi cõi ngoài?