ĐỨA CON NGỌẠI-HÔN,
CỦA CHÚA…
Tết nhứt,
sum-họp gia-đình,
sum-họp gia-đình,
Tôi,
chỉ đoàn-tụ,
với mình tôi thôi!
Quì rằng:
thưa Chúa ba ngôi,
Sao Ngài lại bỏ-bê tôi,
thế này?
Ngẫm-nghĩ rồi,
mới chợt hay:
Hóa ra:
mình chỉ con Ngài,
ngoại-hôn…!?