CÁM ƠN ÁO DÀI TRUYỀN THỐNG THANH TAO
Trời
không gió nhờ em mà có gió. Áo dài em là gió đó, gió thơm! Em mặc áo
dài, em giống Hoàng Hậu Nam Phương – em hiền hậu và áo dài em thơm
ngát. Kìa Quê Hương, em ơi mây bàng bạc…Một giang sơn, hoa nở đón mừng
em…Hết chiến tranh rồi, đây đó bình yên, trời không gió nhờ em mà có
gió…
Gió
và nắng làm cho muôn hoa nở. Gió và nắng làm tiếng chim bay xa. Áo
dài em dù chỉ có hai tà nhưng ôm trọn những gì em mơ ước: ai muốn hưởng
êm đềm thì từ nay có được, ai muốn vui…thì nhẹ bước tango – nhạc tình
yêu từng nốt nhạc chan hòa, bản tình ca lắng trầm rồi cao vút. Áo dài
em quyện theo chân vô tận thế giới tình người chất ngất thương yêu!
Cảm
ơn Mạ sinh em cô gái Việt diễm kiều, giữa Đất Nước thấy hai đầu sông
núi. Đường ra Bắc, đường dù xa cũng tới. Đường về Nam xa mấy, đấy, Quê
Hương! Bao nhiêu người trai thân xả chiến trường cho Hồng Hà, cho Cửu
Long mát rượi! Áo dài em giống như mây phất phới. Áo dài em hoa nở,
bướm, ong chào…Từ ngàn xưa mong muốn một ngày sau: Đời Thái Bình Áo Cơm
Không Để Thiếu…người người vui, no, đủ, ấm, yên…vui!
Trời
không gió, không có em, buồn ơi! Có em rồi, gió tự nhiên mà có! Áo
dài em, áo màu xanh màu đỏ, màu tím chiều hay màu sáng hoa hương…Áo dài
em bát ngát đại dương, gọi những đứa con đi xa trở về Tổ Quốc! Kể từ
nay, Núi Sông ta liền Một - Bắc và Nam chỉ nói một tiếng lòng: Thương
mến nhau, không để một người nào đói run, thương mến nhau không để một
người nào đói rét! Áo dài ơi từ nay là Thông Điệp, người che người sáng
nắng chiều mưa…
Đời
không thơ, nhờ em mà có thơ! Nhờ có áo dài, đời có những đêm mơ ngày
mộng! Cảm ơn Núi Sông cho chúng ta đời sống! Cảm ơn áo dài truyền
thống Việt thanh tao…
Trần Vấn Lệ