VỚI CHỈ NĂM ĐÔ MỸ,
KHỞI NGHIỆP VIẾT
TRÊN ĐẢO KUKU (INDO)
*“Viết không phải cái nghề,
mà là một khuynh -hướng về sự bất-hạnh “ (Simenon)
Năm đô,
nhét trong gấu quần!
Lên đảo đổi,
được chỉ chừng này thôi:
Hai áo lá,
dép một đôi,
Với cây bút Bic,
cùng thòi giấy trơn!
Thế mà,
mình cứ lơn-tơn…
Trong nghề viết,
lách,
cũng hơn nửa đời!?
Bây chừ nhìn lại,
cuộc chơi …
Thấy mình ớn,
lạnh,
muốn thôi nghiệp… này!
Giá,
quần không “gấu”,
lại hay?
Tôi đâu nặng nợ Văn,
ngày mới qua…?
Cu-li,
cứ thế tà-tà…
Cày về,
đớp mấy chai,
ngà-ngà say!
Thế sự,
mặc ai đổi thay,
Cái đầu rỗng,
nhẹ,
như mây trên trời!
Văn,
thơ,
tranh,
ảnh…
cho đời,
Chỉ làm mình,
mỏi,
mệt thôi,
ích gì…!?
*Nguyễn-Tư