NẮNG Ở ĐÂU?
Dù,
nắng ở đâu,
thì nắng cũng vàng…
Còn anh,
có lưu-lạc xứ lạ,
vẫn nồng-nàn nhớ em!
Vì
cuộc đời này,
vốn đã buồn tênh…
Nên ,
mình hãy gắng gần-gũi,
để đền cho nhau…
Bỏ lại sau lưng hết,
những niềm đau!
Phải tập quên dĩ-vãng,
mời chào bình-minh!
Anh vẫn mơ,
thế-giới này,
yên,
bình,
Bỏ-bê bớt,
những thù,
hận…
mà tình với nhau…?
Bởi,
trời nào,
nắng cũng đẹp lao-xao,
Khi loài người,
lại cứ tìm mọi cách,
để làm “đau” cuộc đời…?
*Nguyễn-Tư