THÂN-PHẬN NGƯỜI LÍNH BIÊN-TRẤN
QUA TỪNG THỜI-ĐẠI…
1. Trấn-thủ lưu-đồn (Ca-dao thời Phong-kiến)
Ba năm trấn thủ lưu đồn,
Ngày thì canh điếm, tối dồn việc quan.
Chém tre, đẵn gỗ trên ngàn,
Hữu thân hữu khổ… phàn-nàn cùng ai ?
Miệng ăn măng trúc, măng mai,
Những giang cùng nứa, lấy ai bạn cùng ?
Nước giếng trong, con cá nó vẫy-vùng…
2. Rút khỏi núi ông Đọ (Thơ thời Quốc/Cộng)
Kể từ,
đến đóng quân đây,
Đêm nghe pháo-kích,
ngày say bẫy mìn!
Có khi,
suốt tuần lội sình,
Nhai cơm gạo sấy,
nước bình đeo lưng…
Chiều qua lịnh xuống:
“lui quân!”
Nhưng,
lòng lại thấy nửa mừng,
nửa lo!?
Mừng vì,
rời xứ khỉ ho,
Lo vì,
“chốt” mới thơm -tho chút nào ?
Hay,
rồi “ăn pháo” ào-ào…
Quan quân,
bám trụ chiến-hào sáng đêm…!
Khi đi,
không dám hẹn em,
Lỡ,
mình nằm xuống,
lại thêm tội tình…
*Nguyễn-Tư