HOÀNG HÔN MƯA
Anh đi tìm em giữa buổi hoàng hôn
Hoàng hôn tím vắng nụ hôn âu yếm
Lòng trống trải vắng xa tình tắt lịm
Tím hoàng hôn tím ngắt một tâm hồn
Em ở đâu? Lòng tự hỏi bồn chồn
Nhớ da diết-nỗi nhớ tình quay quắt
Kỷ niệm cũ anh mân mê góp nhặt
Con đường xưa cũng trầm mặc tiễn đưa
Trời hoàng hôn bất chợt đổ cơn mưa
Thương giọng thủ thỉ ru tình êm mượt
Từng giọt mưa bám môi hôn ẩm ướt
Mưa đọng thời gian, tình đọng giữa chiều mưa
Hoàng hôn xưa thương biết mấy cho vừa
Đàn lỗi nhịp mái đầu không điểm tựa
Em ở đâu? Tình có ở bên em
Giọt mưa buốt chạm tim thành vết cứa
TRƯƠNG MINH NHỰT