Nhìn Người Qua Mặt Tốt
Có ai toàn vẹn được đâu
Có khi tốt xấu chen nhau trong hồn
Nhìn người mặt tốt nhiều hơn
Là ta sẽ thấy giận hờn bớt đi
Lòng rơi bớt bụi sân si
Bước chân nhẹ nhõm đi về thênh thang
Gặp nhau cười nói hân hoan
Hồn xuân phơi phới sắp hàng cỏ hoa
Nhìn người qua mặt xấu xa
Thế là xa lánh mất hòa đồng vui
Mất đi bằng hữu tiếng cười
Gần nhau mà thấy xa xôi lạnh lùng
Người quen bỗng hóa người dưng
Có khi thù hận thổi bùng lửa lên
Cháy con tim lửa ghét ghen
Có khi đốt cả lòng thiền từ tâm
Thế gian một cõi trầm luân
Khoan dung tha thứ hận dần dần trôi
Nhìn người qua mặt tốt rồi
Ấy là sẽ thấy thảnh thơi cõi lòng
Trầm Vân