Đêm Giã Từ
Đêm nghẹn ngào chơi vơi dòng nhớ
Bóng tối buồn vời vợi cách xa
Em trở về mùa thương tàn tạ
Nhánh tương tư u ẩn tình ta.
Bơ vơ giữa dòng người xa lạ
Biết tìm đâu ánh mắt thiết tha
Chênh chếch bóng trăng tà qua cửa
Ngọn đèn đêm loé sáng nhạt nhoà.
Em tôi hỡi xin đừng khóc nhé!
Ngàn trùng xa tình chẳng phôi pha
Giọt lệ nồng con tim réo rắt
Vào hồn anh chuỗi nhớ ngọc ngà.
Giờ mùa gì mà như đông giá?
Chiều mù sương giăng mắc đó đây
Em vẫn yêu mùa tình thay lá
Vàng tương tư góc phố lạnh đầy.
Anh có biết bây giờ tháng mấy?
Hắt hiu cành xoan tím sang mùa
Lá sầu đâu, sầu chưa người hỡi?
Chỉ em buồn da diết nắng mưa.
Xin em nhé, thôi đừng khóc nữa!
Ngày buồn thêm hằn vết thương đau
Mây vẫn xanh nắng vẫn thắm màu
Tình nhân hỡ! chờ nhau muôn kiếp.
Ngọc Quyên