Wednesday, 24 August 2016

KHƠI VẾT ĐAU, TRẦM…( Thầy Nguyễn Tư Thiếp )






KHƠI VẾT ĐAU,
TRẦM…


*“Ừ, thôi em về…”(Trịnh-Cung)


Ừ, em đó hở?
em của tóc dài thần-thoại,
em của môi ấm trăm năm,
tiếng hát em,
khơi vết thương,
trầm,
nghe thiên-cổ lụy,
đau thầm dấu xưa...!?

Ừ, Mai của “hãy ngủ đi em”,
ừ, Mai của “mi cong cỏ mượt”,
ừ, Mai của “tay thôi mời mọc”
và, Mai của “tóc gió thôi bay...!”

Dẫu cho,
nặng nợ một ngày,
huống-hồ hết nửa đời này,
tìm nhau..!.

Em ở bên trời Tây?
em về nơi biển Bắc?
em nhạt-nhòa nước mắt?
em đày-đọa tấm thân...?!

Nhưng,
em là nỗi đau gần,
khi,
tôi là kẻ nợ-nần,
ở xa...!

 *Nguyễn-Tư