CUỐN LỊCH MỚI,
VỚI TÔI...
Mỗi lần,
lịch mới vừa sang,
Nghe lòng chùng,
với mênh-mang nỗi buồn...
Bởi,
biết ngày,
tháng,
đã buông...
Mình đâu níu,
được mùa Xuân trở về...?
Nhưng rồi,
bỗng cười hả-hê,
Còn thấy lịch mới,
chán-chê nỗi gì?
Biết bao kẻ,
phải ra đi...
Lịch mới đâu nữa,
mà ghi tháng ngày...!?
Thôi thì,
trời cho đời này,
Mình cứ sống tưới,
đặt bày buồn,
chi?!
Thơ ,
phú,
tuôn chảy lưu-li...
Sơn,
cọ,
rồng múa,
phượng phi cũng là...
Ta vui vầy,
với chính ta,
Lịch mới hay cũ,
nghe ra mệt lòng...
*Nguyễn-Tư