Khăn Liệm Mặt Người
Đêm nay
khăn trắng liệm người
Trần gian khép lại,
em rời cuộc chơi.
Đêm nay,
khăn đắp mặt người
Buồn về trăm nẻo
tối trời mây tang!
Đêm nay,
nhẹ hạt mưa giăng
Giọt buồn rơi … thấm
ướt khăn liệm sầu
Ta ngồi,
nghĩ kiếp mai sau
Phù vân …. hư ảo,
mà đau đáu buồn!
Phan Trường Ân
Để nhớ T. Vân
(cô học trò Đoàn thị Điểm, một viên đạn lạc ngày đầu năm 74)
Búng Tàu, Sóc Trăng.