TRẢ GIẤC MƠ "EM"
Trả đời, trả giấc mơ "Em"
Trả đêm mộng mị êm đềm nẻo xưa
Trả sương khói, trả tình mưa
Trả hiu hắt gọi, trả chưa, miên trường
Trả ngàn đời vẫn còn vương
Trả thương nhớ giữa sân trường mênh mang
Trả hoa, trả lá rỡ ràng
Trả môi hồng thắm trốn hàng phượng ghen
Trả màu quyến luyến đua chen
Trả trăng lồng lộng mon men gọi tình
Trả ngàn óng ánh thuỷ tinh
Trả mây gió thổi, làm thinh chẳng về
Trả mùa đông khóc xa quê
Trả ngàn sau những ước thề còn đi
Trả duyên nợ chẳng là gì
Trả em chờ Tết thầm thì liêu trai
Trả thuyền đêm bóng hình ai
Trả ân tình ướp cành mai thưở nào
(Viết trên cảm xúc của bài thơ NỢ MỘT CHỮ "EM" của thi sĩ Như Thương)
Trần Minh Hiền Orlando
Ngày 22 tháng 1 năm 2016
NỢ
MỘT CHỮ "EM"
Nợ tình, nợ một chữ “Em”
Nợ trăm mối buộc từ thềm
năm xưa
Nợ cây cỏ nợ nắng mưa
Nợ hoa với bướm thuở chưa
tan trường
Nợ câu hát của vấn vương
Nợ cung đàn giữa đêm trường
thênh thang
Nợ son, nợ phấn rộn ràng
Nợ đuôi mắt liếc bên hàng
giậu quen
Nợ đêm song cửa cài then
Nợ ly rượu cạn say men
xuân tình
Nợ ngày nhật nguyệt lung
linh
Nợ trăng khuyết tỏ lặng
thinh đi về
Nợ dòng sông chốn chợ quê
Nợ nghìn xưa một câu thề
ngày đi
Nợ duyên môi thắm lạ gì
Nợ hoa đơm nụ Xuân thì
hoài thai
Nợ hương trầm tỏa dáng ai
Nợ tay người lặt lá mai
năm nào